Thư gửi em, người con gái
hay mặc cảm
Trần Hoài Linh
Em luôn mặc cảm vì:
Em không đẹp…
- Anh cần một người phụ nữ có
trái tim và tâm hồn đẹp chứ
không đi tìm một vẻ đẹp mà vô
hồn.
Đôi mắt em có chút "nắng
buồn"…
- Anh chỉ nhìn thấy một bức
tranh rực rỡ bình minh trong
đôi mắt ấy. (Chỉ có em và anh
hiểu được mà thôi)
Bàn tay em xù xì, thô ráp…
- Anh lại cảm nhận được từ đó
hơi ấm của một người vợ,
người mẹ tuyệt vời.
Anh cao còn em thấp…
- Tốt rồi, nhỡ may trời sập thì ít
ra điều duy nhất anh có thể làm
là dùng chiều cao ấy để che
chắn cho em.
Em hay khóc…
- Em thật tốt bụng những giọt
nước mắt của em đuổi tan cả
một mùa hạn hán.
Em hay gây ra những điều phiền
toái…
- Nó giúp anh thực hành những
bài học về lòng kiên nhẫn và sự
độ lượng mà trước đây anh mới
chỉ được biết trên lý thuyết.
...
Em yêu, dù cho em không hoàn
hảo thì anh vẫn yêu em, yêu
những cái thuộc về con người
em. Với anh, em là một cô gái có
đủ dũng cảm để đón nhận yêu
thương, đủ sức mạnh để tha
thứ, đủ hào phóng để chia sẻ
hạnh phúc cho anh và những
người xung quanh. Nếu em
hoàn hảo có thể em sẽ không
biết thế nào là ước mơ, là hi
vọng. Em sẽ không cần sự phấn
đấu để nuôi dưỡng một ngày
mai tốt đẹp hơn. Em sẽ không
bao giờ biết được cảm giác
sung sướng khi có ai đó yêu
thương em. Em sẽ không thể
biết được mình thiếu gì và tha
thiết mong muốn điều gì…